Dù cho ông ta là cao thủ tông sư thì cũng không thể ức hiếp người ta như thế được chứ!
“Nhà họ Âu Dương ông động đến vợ tôi, tôi đến đây là để đòi lại công bằng!”, Diệp Phù Sinh lạnh lùng nói, sát ý đáng sợ toát lên trong ánh mắt khiến tim Âu Dương Thái Hồng run lên.
Ông ta chỉ cách cao thủ tông sư có nửa bước, chỉ cần qua được ải đó thì có thể tiến vào cảnh giới tông sư.
Thực lực của ông ta cao hơn Âu Dương Viễn và cả Âu Dương Đạo Vĩ một bậc. Nhưng dù cho là như vậy thì sát khí trong mắt Diệp Phù Sinh vẫn khiến cho tim ông ta run lên.
Mà lúc này, khi Diệp Phù Sinh nói họ đã động đến vợ của ông ta thì Âu Dương Thái Hồng gần như muốn thổ huyết. Nhà Âu Dương bọn họ điên rồi sao? Dám động đến người phụ nữ của cao thủ tông sư.
“Ông đừng hòng nói lung tung, đường đường là một cao thủ tông sư, lẽ nào đến lý do mà cũng không dám nói ra sao?”, Âu Dương Thái Hồng giận dữ hét lên: “Nhà họ Âu Dương chúng tôi vẫn chưa bỉ ổi đến mức ra tay với phụ nữ”.
“Chó già, ông nói câu này mà có thấy đỏ mặt không?”, Diệp Phàm đột nhiên hét lên: “Cái tên chó má Âu Dương Hải Lâm đó, một tiểu tông sư hóa kình mà lại đánh lén mẹ tôi, bà ấy chỉ là một người phụ nữ bình thường không thể nào bình thường hơn mà thôi”.
Diệp Phàm hét lớn, Âu Dương Thái Hồng đột nhiên nhớ ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2255790/chuong-1756.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.