Mặt trên tủ gỗ đầu giường đặt vài món đồ trang trí màu đen và vàng, một chiếc áo khoác đen được gấp gọn gàng, một bộ đồng phục học sinh và áo ba lỗ trắng, còn có một chiếc cà vạt không ăn nhập gì với tất cả những thứ kia. Đồng hồ báo thức đặt lúc 7:45 vang lên, trong phòng truyền đến tiếng mặc quần áo sột xoạt.
Hiển nhiên là đồng phục sẽ không tự bay ra khỏi tủ quần áo, cho nên lúc đi rửa mặt xuyên qua tấm gương nhìn thấy trên cổ lưu lại đầy những dấu hôn cái rõ cái mờ không giống nhau, Cao Khanh Trần cũng không quá kinh ngạc.
Trí nhớ, lý trí và khả năng phân tích của Cao Khanh Trần lúc tỉnh táo rất tốt, mặc dù ký ức về đêm qua giống như bị đặt trong đồng hồ cát lật qua lật lại ba bốn lần, không có thứ tự thời gian nào cả, trong cơn mơ màng nhìn thấy video đang được thảo luận và thông báo đã kết bạn của Doãn Hạo Vũ trên điện thoại, rửa xong mặt mũi, thì cũng nhớ ra hết rồi.
Không biết Doãn Hạo Vũ đã đi đâu, nói chung là không còn ở trong phòng của anh nữa, cạnh cửa sổ có đặt một cốc sữa ấm và bánh mỳ kẹp, Cao Khanh Trần thuận tay cầm lên ăn.
"Chào buổi sáng."
Anh thậm chỉ còn chủ động gửi tin nhắn cho Doãn Hạo Vũ, rất nhanh liền hiện trạng thái 'đã xem' nhưng sau đó lại không nhận được hồi âm. Không cần nghĩ cũng biết lúc này chắc cậu ta đang bị vây quanh bởi những tiếng thảo luận điên cuồng ở trường học, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/patnine-hao-han-tinh-tran-in-bangkok/230594/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.