Có những chuyện xảy ra mang theo một chút drama, như việc bạn sẽ chẳng bao giờ biết khi nào mình sẽ rơi vào lưới tình. Bạn nghĩ rằng bạn có thể nhận ra động cơ và mục đích của đối phương, nghĩ rằng bạn có thể xử lý mọi thứ một cách bình tĩnh, đến cuối cùng phát hiện thật ra đối phương vì để gặp được bạn đã tạo nên vô số lần tình cờ gặp nhau, có lẽ đã từ rất lâu rồi.
Cao Khanh Trần trốn buổi tư vấn, cùng Doãn Hạo Vũ đến phòng thuê của cậu ta, anh không nghĩ là nhà bọn họ lại gần nhau như vậy, gần như là đối diện luôn. Trên tường cạnh cửa ra vào có treo một vài bức ảnh, trên ảnh có mặt một người phụ nữ rất quen, là cái người rất vui vẻ khi nhìn thấy bọn họ cùng một chỗ anh gặp được hôm trước.
"Đó là mẹ em, bà ấy rất mong em có thể kết bạn ở trường."
Doãn Hạo Vũ nhìn theo ánh mắt Cao Khanh Trần, bắt đầu tiết lộ thông tin của bản thân, không che giấu chút nào, hai ba câu đã khai báo rõ ràng hoàn cảnh gia đình.
Cho nên ngày đó Cao Khanh Trần chính là người bạn đầu tiên cậu khoe ra với mẹ, một người bạn kỳ lạ mượn áo ba lỗ của cậu để mặc.
Vị trí phòng khách vừa hay có thể được ánh nắng chiếu vào. Cao Khanh Trần chậm rãi thong thả bước tới, thông qua cửa sổ phía sau có thể nhìn thấy nhà của mình, anh ngay lập tức quay đầu ném cho Doãn Hạo Vũ một cái nhìn phức tạp.
"...Em không nhìn trộm..."
Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/patnine-hao-han-tinh-tran-in-bangkok/230595/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.