"Chị đây không thích động tay động chân lắm nên mấy đứa thông cảm nha!" An Nguyệt mỉm cười nhìn mấy thằng trước mặt đang chuẩn bị vung tay lên.
"Cô ta nói gì vậy?" Một đàn em đằng sau hỏi.
"Quan tâm làm gì! Hôm nay nhất định phải bắt được cậu ta về cho ông chủ."
Hôm nay sao?
Vậy đây không phải là lần đầu tiên cậu ta bị bắt.
"Rốt cuộc cậu làm gì ở đây vậy chứ?" An Nguyệt đặt Từ Vũ ngồi xuống, vừa trò chuyện với hắn vừa đỡ lấy mấy đòn đánh của đám người kia.
"Cô mau chạy đi." Từ Vũ vật vã ôm bụng nhưng vẫn cố gắng nói.
"Tôi chờ lời giải thích từ cậu."
Nói xong một mình An Nguyệt lao vào bốn năm tên ở đó, người nào cũng cao hơn cô nửa cái đầu, cơ thể thì cường tráng vô cùng chứng tỏ họ thường xuyên tập võ.
Những thế võ họ dùng tất nhiên cũng không phải dạng bình thường gì. An Nguyệt ban đầu phải đỡ mấy đòn đánh để có thể tìm ra điểm yếu của họ.
Cũng may là mấy người này lại có điểm yếu rất lớn trên cơ thể.
Tiếng đánh nhau ở trong con hẻm ngày càng lớn không khỏi thu hút những con người ở gần đây, họ tất nhiên không đủ can đảm để vào xem bên trong sảy ra chuyện gì.
Nhưng điều họ có thể làm, đó là gọi cảnh sát.
Nghe thấy tiếng còi xe vang đến ngày càng gần, động tác của An Nguyệt cũng ngày một nhanh và dứt khoát hơn.
Bây giờ dù cô đã có một thân phận mới nhưng tốt nhất vẫn không nên dính tới cảnh sát thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-yeu-quy-vo-yeu-chong-rat-nhieu/1302026/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.