*Những chữ in nghiêng xin hiểu là họ nói Tiếng Pháp hoặc Tiếng Anh.
*Xưng hô ở nước ngoài không rắc rối như Việt Nam mình nên vài từ ngữ mình thay đổi để câu chuyện phong phú hơn.
————
Bước dọc theo các con phố cổ ở Ottawa, An Nguyệt cảm thấy thư thả hơn bao giờ hết, mọi áp lực và mệt mỏi từ phía An Gia hầu như đã được giải toả.
Khi cảm xúc đang dâng trào thì cô đã bước đến khu ẩm thực của một khu chợ nhỏ. Mùi thức ăn thoang thoảng quanh đây cũng khiến cho bụng An Nguyệt bắt đầu biểu tình không ít.
Chọn một cửa hàng bánh đậm chất cổ kính và thanh tịnh, An Nguyệt mới đẩy cửa bước vào.
Chiếc chuông vàng được treo ở cửa phát ra tiếng kêu thanh thót như tiếng chim, kèm theo đó là một lời chào bằng Tiếng Pháp từ cô tiếp viên xinh đẹp.
"Tôi có thể giúp gì cho cô? Thưa quý cô."
"..."
Dù đã rất lâu An Nguyệt không còn nói và nghe Tiếng Pháp nữa nhưng câu nói đơn giản như vầy cô vẫn có thể hiểu.
Thay vì trả lời bằng Tiếng Pháp, cô lại nói Tiếng Anh. Ở thành phố này hai ngôn ngữ này được dùng song song nên nó cũng không gây khó sử.
"Cho tôi một cốc Bloody Caesar, một chiếc Beaver Tails ít dường và một phần bánh Nanimo. Cảm ơn!"
"Xin chờ một chút ạ!"
Có vẻ người tiếp viên đó cũng biết Tiếng Anh nên cô ấy nhanh chóng nhập các món ăn trên máy tính rồi lấy ra một tờ hoá đơn.
"Của quý khách hết 20$"
"Tôi trả bằng thẻ."
"Vâng. Xin quý khách đợi một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-yeu-quy-vo-yeu-chong-rat-nhieu/1302025/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.