Sau hai giờ loan tin Sở Thị đang trên bờ vực không ổn định, thì giá cổ phiếu của Sở thị giống như là một chiếc xe trên một con dốc, nó đang tuột dốc không phanh. Nhìn kết quả này Sở Dược Lam càng cười thỏa mãn, xem ra cá cũng sắp cắn câu rồi. Trần Cận Diêm nhìn người em họ này, xong liền hỏi:
- Em định sẽ làm gì tiếp theo?
- Anh cứ bình tĩnh, cá sắp mắc câu rồi.
Trần Cận Diêm không hiểu, cá nào? Cá gì mắc câu? Nhưng rất nhanh chóng thì cậu ta đã có câu trả lời. Lâm Minh Thuận và Lâm Tương Tư đang dùng thân phận của người ở Lâm thị mà mua lại số cổ phiếu của Sở Thị. Nhưng mà cổ phiếu của Sở Thị cho dù có rớt giá bao nhiêu đi nữa thì với số tiền mà Lâm Minh Thuận và Lâm Tương Tư đang có sẽ không bao giờ đủ, vì thế cổ phiếu của Lâm thin được ông ta bán đổ bán tháo. Sở Dược Lam nhìn Cao Kiện nói.
- Mua lại số cổ phiếu mà Lâm Minh Thuận đã bán, dưới danh nghĩa của anh Cận Diêm.
- Đã rõ.
Rất nhanh, số cổ phiếu mà Cao Kiện mua lại đã vượt qua số cổ phiếu của Lâm Minh Thuận đang nắm giữ, ông ta chỉ giữ 30% số cổ phần trong tay, còn hiện tại Sở Dược Lam đã nắm được 32% cổ phần, xem ra Lâm Thị sắp đổi chủ rồi. Cười thỏa mãn với sự sắp xếp của bản thân, Sở Dược Lam nói với Trần Cận Diêm.
- Anh cho gọi cổ đông chưa?
- Đã gọi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-vo-si-em-la-mang/2929504/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.