Vài tháng sau, Ngụy Long Ân và Sở Dược Lam bây giờ cùng sống với nhau có khác gì là vợ chồng đâu, anh cũng đã sớm cầu hôn cô rồi.
Nhớ ngày đó Sở Dược Lam cùng An Di đi dạo trung tâm thương mại để mua sắm, bất ngờ đèn của trung tâm lại tắt đi, từ phía trên thả xuống một dàn bong bóng màu sắc sặc sỡ, chưa dừng lại ở đó, từ phía trên cùng thả xuống là hai tấm vải màu đỏ, bên trên dán mấy tên của cô và Ngụy Long Ân.
Sau đó, An Di phụ trách việc dẫn dụ cô ra ngoài, từ bên ngoài màn đêm đang dần buông xuống, chiếc trực thăng đang ở ngay đỉnh đầu của cô, thả xuống một loài hoa mà cô rất thích, chính là oải hương.
Sở Dược Lam có chút kinh ngạc, nhưng chưa để cô kịp hoàn hồn thì Ngụy Long Ân từ trong đám đông bước đến với một bó hoa trên tay, anh nhẹ nhàng quỳ một chân xuống, chân thành nói:
- Anh không phải là một người đàn ông tốt, anh tự nhận bản thân rất tồi vì đã bỏ lỡ em năm năm. Nhưng hiện tại, anh không muốn bỏ lỡ em nữa. Anh muốn dùng cả đời của mình để chăm sóc và bù đắp cho em. Sở Dược Lam, em có đồng ý gả cho anh không?
Sở Dược Lam thật sự bị anh làm cho kinh hãi, cô đưa tay che miệng cố giấu đi những tiếng nức. Sở Dược Lam liền đanh đá nhìn anh, nói:
- Từ bé cha đã dạy em phải đanh đá, anh có chắc không?
- Chắc chắn!
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-vo-si-em-la-mang/2929490/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.