Cô hai tay chống cằm: “Thật không ngờ anh nấu ăn cũng ngon đấy.”
Tô Ngọc Kỳ rút khăn tay ra lau khóe môi cô rồi nói: “Trước đây vợ tôi cũng từng nói như vậy."
Hai má Cố Nhã Thiển ửng hồng ngại ngùng, cô cầm lấy khăn tay của anh và liếc mắt nhìn chiếc nhẫn kim cương đeo trên ngón áp út, hơi nheo mắt lại nói: “Vậy chắc vợ của anh rất hạnh phúc."
Trong lòng cô có chút buồn buồn khó chịu, khi nghe anh nhắc đến vợ của mình.
"Không, tôi đã phụ cô ấy..."
Cố Nhã Thiển mím môi: “Anh rất yêu vợ mình phải không?" Bởi vì cô nhìn thấy tình cảm chan chứa trong mắt anh, một người đàn ông lạnh lùng mà lại nặng tình như vậy thì chắc chắn là rất yêu vợ mình.
"Nhưng cô ấy không biết, cô ấy đi rồi, tôi đã tìm cô ấy khắp nơi."
Cố Nhã Thiển siết chặt tay: “Vậy anh tìm được cô ấy chưa?". Cập nhật truyện nhanh tại # Trù mTruyện. ORG #
"Tìm được rồi."
"Ồ.”
Cố Nhã Thiển cũng không hiểu mình bị làm sao nữa, cô cảm thấy hơi hụt hẫng khi biết Tô Ngọc Kỳ đã kết hôn, rồi lúc nghe anh nói rất yêu vợ cô cũng cảm thấy hụt hẫng... Và lúc anh nói tìm được vợ rồi, cảm giác mất mát bao trùm lấy cô.
Trước khi đi, cô nói: “Dù thế nào đi nữa, cũng rất cảm ơn anh.”
Nếu không có anh thì La Thần Dương đã gặp nguy hiểm rồi.
Anh nhìn Cố Nhã Thiển: “Cố Nhã Thiển, em không muốn tìm lại những ký ức đã mất của mình sao?”
Cô muốn, đương nhiên muốn.
Cô không cam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-muon-tai-hon/1709123/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.