Cố Nhã Thiển nhìn vào đôi mắt đen như mực của anh, chớp chớp mấy cái nhưng không nói gì.
Khoảng vài giây sau cô mới gật đầu.
Anh cười khẩy: “Cô Nhã Thiển, bộ dạng nhẫn tâm của em, tôi đây còn kém xa."
Sự chế giễu trong lời nói của anh khiến con ngươi của Cố Nhã Thiển co lại: “Chẳng phải con người ta luôn hướng về tương lai sao?"
Thật ra, làm gì có chuyện cô không muốn nhớ lại những chuyện lúc trước chứ.
Cô cũng không muốn ngày ngày đều phải đối mặt với sự trống trải của chính mình.
Nhưng khi gặp người đàn ông này, cô không thể kềm chế được con tim đang thổn thức. Có thể bọn họ từng có một đoạn quá khứ cùng nhau, cũng có thể cô và người đàn ông này trước kia từng… yêu nhau.
Lần đầu đầu gặp anh tại bữa tiệc, anh đã đưa cô đến phòng nghỉ để giở trò với nụ hôn bá đạo triền miên, dù muốn tránh nụ hôn đó nhưng cô lại nhận ra con tim của mình đã đập nhanh không cách nào kiểm soát được vì người đàn ông này.
Đối với người đàn ông vừa xa lạ vừa quen thuộc này, cô không khống chế được chính mình.
Nếu đã như vậy thì tốt hơn hết là… dừng kịp lúc trước khi tự lao đầu xuống vực.
Cắt đứt quan hệ.
Cô đã có một đứa con trai còn anh hiện tại chắc cũng đã có gia đình riêng của mình rồi.
Cố Nhã Thiển cảm thấy mình đã nói rất rõ ràng rồi, cô liếc nhìn người đàn ông đang đứng trước mặt mình, buông mắt định rời đi thì sau lưng vang lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-muon-tai-hon/1709124/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.