Ngày hôm sau, khi Tô Ánh Nguyệt vào văn phòng lập tức phát hiện cục ‘giấy’ cô ném xuống ngay hôm qua đã mất tiêu.
Nam Kha đi theo phía sau thấy cô đứng yên không nhúc nhích thì khó hiểu hỏi: “Sao vậy?”
“Không có gì.” Tô Ánh Nguyệt lắc đầu.
Chờ đến khi Nam Kha đi ra ngoài rồi, cô bắt đầu lật xem đống tài liệu trên bàn.
Quả nhiên lại tìm được một tờ truyện tranh mới khác ở trong đó.
Nhưng mà, cảnh trong bức tranh sao lại quen tới vậy chứ.
Người phụ nữ dùng chăn che lấy cơ thể mình ngồi trên giường, mặt ửng hồng, lời thoại bên cạnh là “Rượu tối hôm qua...”, mà ở cách đó không xa là một người đàn ông không mặc quần áo đang bước đến gần cô.
Cảnh này, còn không phải là cảnh... lần đầu tiên giữa cô và Trần Minh Tân sao?
Cái tên Trần Minh Tân này vẽ cảnh này làm gì chứ, chuyện đã lâu như vậy rồi mà anh nhớ kỹ thế.
Đúng lúc này, có người đẩy cửa văn phòng ra, Nam Kha bước vào: “Mợ chủ, cô muốn uống gì không?”
Tô Ánh Nguyệt vội vàng giấu tờ tranh vẽ kia đi, ho khan rồi nói: “Cà phê, cảm ơn.”
Nam Kha ngẩn ra, sau đó lập tức gật đầu: “Được, tôi lập tức kêu người bưng vào cho cô.”
Lúc đóng cửa đi ra ngoài, cô ta nghĩ trong bụng, dạo gần đây hình như mợ chủ không được bình thường cho lắm thì phải.
Chờ Nam Kha ra ngoài, Tô Ánh Nguyệt mới cầm tờ tranh vẽ kia ra nhìn lướt qua.
Kết quả, cô nhìn một lát đã đỏ mặt, cô cất đại tờ tranh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi/1814066/chuong-692.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.