Mạc Tây Du xấu hổ đẩy kính, ho khan một tiếng, nói: “Thật xin lỗi, tôi không biết mợ chủ đến, quấy rầy rồi.”
Nói xong, anh ta nhanh chóng xoay người bước ra.
Tốc độ nhanh chưa từng thấy.
Tô Ánh Nguyệt ngồi đối diện cửa, lúc nghe Mạc Tây Du gọi “Thưa ngài”, cô đã mở mắt ra, muốn đẩy Trần Minh Tân ra, nhưng Trần Minh Tân lại không chút nhút nhích.
Đợi đến lúc Mạc Tây Du hoàn toàn rời đi, Trần Minh Tân cuối cùng mới buông cô ra.
Tô Ánh Nguyệt ngồi một hồi, mới từ từ hít thở bình thường trở lại.
Cô khẽ đánh Trần Minh Tân một cái, phàn nàn: “Lúc nãy bác sĩ Mạc đã bước vào rồi, anh còn...”
“Do cậu ta không gõ cửa, trách anh à?” Trần Minh Tân không cho là đúng, cãi lại cô.
Nói như thể nếu Mạc Tây Du gõ cửa, Trần Minh Tân sẽ để ý đến anh ta vậy.
...
Sau khi hai người đã sửa sang đàng hoàng, Tô Ánh Nguyệt mới gọi Mạc Tây Du vào.
“Ngài Mạc, có thể vào rồi.” Trên mặt Tô Ánh Nguyệt vẫn còn chút ngại ngùng.
Cô cảm thấy thật sự quá lúng túng, nếu là Bùi Chính Thành, chỉ trêu chọc hai ba câu là xong, dù sao lúc bình thường anh ta cũng không đứng đắn gì, ấy thế mà lại bị bác sĩ Mạc bắt gặp...
Mạc Tây Du hơi gật đầu, bước vào.
Nhìn áo blouse trắng trên người Mạc Tây Du, Tô Ánh Nguyệt hơi nghi ngờ, Mạc Tây Du vì tình trạng thân thể của Trần Minh Tân, cho nên mới rời khỏi phòng nghiên cứu, tới viện an dưỡng này thăm khám cho Trần Minh Tân?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi/1813841/chuong-465.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.