Một chiêu này hoàntoàn không uy hiếp được cậu ta! Lãnh Dực hận không thôi, ánh mắt LãnhNgạn vẫn còn ngó vào trong, hình như không tìm ra được manh mối khôngchịu bỏ qua.
Lãnh Dực tức giận trừng em trai, “Nhìn cái gì vậy? Bên trong không có ai!”
Không có ai? Chẳng lẽ tối hôm qua Phỉ Nhi không qua đêm ở đây? Không thể nào! Phải đi nhìn một chút, Duy Nhất vẫn còn chờ anh báo tin chiến thắng!Nhưng mà, Lãnh Dực chặn ở cửa...
“Anh cả! Đó không phải là áo khoác của Phỉ Nhi sao?” Anh chỉ chỉ vào trong.
Lãnh Dực hoảng hốt, chẳng lẽ Phỉ Nhi không mặc áo khoác? Vội vàng xoay người lại nhìn, Lãnh Ngạn thừa dịp này nhanh chóng vào phòng, lại bị lừa!
“Này, đừng đi loạn!” Nhìn Lãnh Ngạn đang đi tới đi lui trong phòng, bất kỳ xó xỉnh nào cũng không chịu bỏ qua, anh âm thầm khẩn trương, ngàn vạn lầnđừng để cho cậu ta thấy cái gì, nếu không Phỉ Nhi làm người như thế nào?
Anh lo lắng nhất chính là chứng cứ lưu lại trên giường, hối hận sao lạikhông thu dọn!Anh có nên đứng bên giường ngăn cản Lãnh Ngạn không? Không được, như vậy không phải giấu đầu lòi đuôi sao?Lãnh Ngạn như yêu tinh quỷ quái, nhất định sẽ đoán được, nhưng mà, nếukhông đi ngăn cản, vậy...
Đang nghĩ như vậy, Lãnh Ngạn cười xấuxa nhìn anh, “Phòng này hơi lớn như vậy, chung quanh không có, em đoán,nhất định núp ở trong chăn!”
Tiếng nói vừa dứt, anh chỉ một bước đã xông tới, Lãnh Dực thấy thế khẩn trương, “Này, đừng lộn xộn!”
...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi-khong-thay-mat/1872277/chuong-330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.