Mộ Sơ Tình đấm cho Hoắc Bắc Cảng một quyền, sau đó vẫn cảm thấy trong lòng còn chưa thoả mãn, quả thực là quá nương tay với hắn, đối với cái loại người như hắn thế này phải đánh cho hai ba trận thì mới được. Cho nên Mộ Sơ Tình nhanh chóng nhìn nhìn xung quanh mình xem có thứ gì có thể làm vũ khí được không, cuối cùng nhìn đến ghế sau xe có một gối đầu, liền trực tiếp vớ lấy mà đánh hắn, "Anh cho rằng tất cả mọi người đều xấu xa giống như anh sao? Anh nghĩ tôi là loại người gì. Tôi và Mạc tổng chỉ là quan hệ hợp tác làm ăn, nào có ghê tởm giống như là anh tưởng tượng."
"Quan hệ hợp tác, cô để hắn ta chạm vào tay cô?"
Hoắc Bắc Cảng bị Mộ Sơ Tình đánh cũng không nói gì, cho đến lúc bị Mộ Sơ Tình đánh lên tới trên đầu, ngữ khí đặc biệt tức giận hỏi lại cô một câu.
"Hai chúng tôi chỉ vô tình chạm phải thôi, như thế nào, anh thấy khó chịu sao? Anh thì có cái bản lĩnh gì mà thấy khó chịu!"
"Cô là vợ tôi, cô và người đàn ông khác ở bên nhau. Tôi thấy khó chịu, chẳng lẽ không được sao?"
Cho nên đây là phạm pháp sao? Hay là như thế nào.
Hoắc Bắc Cảng cái này không thể nhịn được nữa, vung tay một đã bắt được gối đầu trong tay Mộ Sơ Tình, tiện đà bắt lấy cổ tay cô luôn, "Rốt cuộc là cô có bao nhiêu người đàn ông ở bên ngoài, hôm nay thế nào cô cũng phải nói rõ ràng cho tôi."
Trước đó vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-sung-tan-troi/543048/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.