Hắn đều đã nhường nhịn, nhượng bộ đến nước này rồi, cô còn muốn thế nào.
Mộ Sơ Tình: "......" Đây cũng gọi là tận lực à, mẹ nó không bằng anh trực tiếp giết chết tôi luôn đi.
Mộ Sơ Tình nhìn chằm chằm hắn, Hoắc Bắc Cảng thấy ánh mắt của cô có vẻ không thích hợp khiến người khác phải suy nghĩ, phản ứng của cô quá chậm, đến lúc này mới phản ứng lại được vừa rồi Hoắc Bắc Cảng đã nói với cô mấy lời đó! Má ơi, Hoắc Bắc Cảng quá đáng sợ, vừa rồi còn nói với cô cái gì mà cùng nhau chung sống cả đời, ai muốn sống với hắn chứ, nghĩ đến chuyện này thôi là cô có cảm giác như da gà đã nổi khắp người mình rồi đây này!
Mộ Sơ Tình chán nản nhìn chằm chằm Hoắc Bắc Cảng, đánh giá hắn từ trên xuống dưới một lần, cuối cùng cạn lời hỏi hắn: "Hoắc Bắc Cảng! Có phải anh bị bệnh tâm thần rồi hay không vậy! Anh nói với tôi mấy lời này làm cái gì! Sẽ không phải là anh bị thiểu năng trí tuệ cấp 10, não tàn cấp 10 cùng nhau bộc phát thành ra hậu quả thế này đó chứ?"
Một câu, ngay tức thì khiến Hoắc Bắc Cảng lạnh một khuôn mặt, không còn lời gì chống đỡ, cái đồ thiểu năng trí tuệ này, đồ thần kinh này thật là hết thuốc chữa mà!
"Mộ Sơ Tình! Cô, mẹ nó chính là muốn tôi giết cô phải không! Không hiểu sao cô lại ngu đến như thế!" Hoắc Bắc Cảng tức giận duỗi tay, nắm lấy cằm Mộ Sơ Tình, tức giận trực tiếp ép mặt cô lại thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-sung-tan-troi/543049/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.