Nguyễn Băng cắn răng, tay không ngừng run rẩy.
"Cô đi ra đi, tôi chỉ đánh nát mặt cô, yên tâm, tôi sẽ không giết cô." Âu Dương Tú dương dương đắc ý nói.
Nguyễn Băng chẳng để ý cô ta nói gì, cô nằm trên đất, từ từ bò dọc theo hướng bụi cây, muốn thoát khỏi sự truy kích của Âu Dương Tú.
Nhưng mà, lách cách!
Tay cô vô tình đè phải một cành cây khô, một giây sau, bụi cây bị gạt ra, mặt mày thanh tú của Âu Dương Tú lúc này lại vô cùng độc ác: "Lại gặp nhau rồi, bà Thẩm."
Tay cô từ từ giơ lên, Nguyễn Băng cảm thấy tuyệt vọng.
Gió hình như đột nhiên ngừng lại, chung quanh đều yên tĩnh, yên tĩnh như chết.
Nguyễn Băng nghe thấy tiếng cười duyên của Âu Dương Tú, tiếng súng vang lên, cô cố gắng nhắm chặt hai mắt lại.
Một lúc sau, cô mở mắt ra, không, không chết?
Lúc này, từ bụi cây phía trước lộ ra một gương mặt điển trai lạnh lùng, là người mà cô một mực mong ngóng đến cứu cô, anh đã tới kịp.
Thẩm Mặc nhìn cô, hơi nhếch khóe môi: "Vợ, em không sao chứ?"
Khóe miệng cô giật giật, cảm giác vô cùng yếu ớt, một câu cũng không nói ra được, lúc này, một người đàn ông khác xuất hiện: "Ngài Thẩm, chúng tôi mang Âu Dương Tú và đồng bọn của cô ta đi, lát nữa có thể sẽ mời ngài và vợ ngài phối hợp lấy lời khai."
Nghe giọng anh ta, hình như là một trinh thám, Nguyễn băng thở phào nhẹ nhõm, rốt cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-lan-nay-la-that-2/2351557/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.