Phía sau truyền lại tiếng bước chân nhốn nháo, Nguyễn băng hơi ngạc nhiên, cô không nghĩ đó là Triệu Cẩn Niên.
Nhưng không ngờ rằng, không chỉ không phải Triệu Cẩn Niên mà cô còn có chút cảm giác như oan gia ngõ hẹp, người cầm đầu những người mặc quần áo đen đó là Âu Dương Tú, hôm nay cô ta có chuẩn bị mới đến, cầm gậy trong tay, sau lưng còn bốn người đàn ông cao lớn, thô kệch xếp thành một hàng nói: "Bà Thẩm, cô hại tôi thật thảm."
Nguyễn Băng thầm kêu không ổn, chẳng trách chó xung quanh sửa không ngừng, thì ra là những người này tới, chỉ trách mình không chú ý đến.
Bây giờ còn sớm, căn bản không có người nào vào núi, không ngờ Âu Dương Tú lại dẫn người tới chặn cô.
Trong chốc lát, cô bị quỷ thần xui khiến mới nhớ tới sự kiện mất liên lạc kia.
"Chúng ta hình như không có thâm thù đại hận gì nhỉ?" Nguyễn Băng vừa nói vừa từ từ lùi lại phía sau.
"Cô sai rồi, cô chính là kẻ thù lớn nhất của tôi." Âu Dương Tú căn răng nghiến lợi nói: "Cô biết không? Cô có biết tôi thích học trưởng Thẩm thế nào không? Lúc anh ấy là hội trưởng hội học sinh, tôi đã thích anh ấy, cho nên tôi thề, bất kể thế nào, tôi cũng phải biến mình thành người phụ nữ có thể xứng đôi với anh ấy, cho nên tôi cố gắng làm việc, kiếm tiền làm phẫu thuật thẩm mỹ, tôi làm theo sở thích của anh ấy, chị tôi cũng thế. Nhưng không ngờ, chúng tôi sắp được Thẩm học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-lan-nay-la-that-2/2351559/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.