Còn hơn là bảo vệ cô.
Không bằng để cho chính cô càng ngày càng lớn mạnh.
Ít nhất, mạnh mẽ đến mức anh ta không có cách nào bảo vệ cô nữa “Sư phụ! Lại đây!”
Khoảng mười ba phút sau, Lâm Ngọc Linh đặt linh kiện vào trong tay Tiêu Thành Đạt.
Người đàn ông cúi đầu kiểm tra xong linh kiện, sau gật đầu: “Làm không tệ.”
Rõ ràng là một câu khen ngợi, anh ta lại nói mà bề ngoại không thể hiện ra điều gì. Có điều, kinh ngạc trong lời nói thì Lâm Ngọc Linh vẫn nghe ra. Cô cười ha ha. Quay lại, lại nghĩ tới Lâm Ngọc Huy và mẹ. Vì tương lai, cô sẽ tiếp tục trở nên mạnh mẽ!
Mạnh đến mức có thể để cho tất cả mọi người lệ thuộc vào!
“Tất cả linh kiện phụ tùng bày ở đây, cùng vị trì bày biên. cô chỉ có môt giờ.” Tiêu Thành Đat đưa cho Lâm Ngọc Linh một cái ipad.
“Một giờ?” Lâm Ngọc Linh vốn đang tràn đầy tự tin, trong nháy mắt ngẩn ra.
Nơi này có ít nhất hơn mười ngàn cái đó.
Một giờ?
Đếm từ 1 tới 1w đã mất nửa giờ, chứ nói gì là nhiều như thế này.
“Sư phụ, anh có phải là không muốn nhận đứa học trò này không?” Cô trợn mắt há mồm “Cô có thể tùy ý chọn một con số đến thử thách tôi. Cô có mười cơ hội. Nếu như tôi trả lời sai một lần, thì cô không cần phải thuộc lòng.”
Tiêu Thành Đạt căn bản không ngừng việc trong tay. Anh ta dường như đang so tài với một hacker nào đó. Tốc độ gõ phím rất nhanh.
Anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-chien-than/1667055/chuong-728.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.