Một giờ sau, Lâm Ngọc Linh kiểm tra ba lần bảy lượt, cuối cùng buông ipad trong tay xuống, đi tới trước mặt Tiêu Thành Đạt.
“Tôi được rồi”
“Chắc chắn?” Tiêu Thành Đạt lật đồng hồ đeo †ay nhìn, vừa vặn đúng một giờ.
Đây rốt cuộc là vì không có nhiều thời gian, hay là thật có lòng tin? Anh ta nhíu mày lại, với hiểu biết của anh ta về cô, giờ chắc chắn là không đủ. Hay là chỉ góp nhặt mà nhớ những phần linh kiện dụng cụ quan trọng. đến lừa anh ta?
Tiêu Thành Đạt buông ipad xuống, nói ra một con số không mấy khi dùng đến.
Lâm Ngọc Linh trầm ngâm chốc lát, trả lời chính xác.
“Không sai” Anh ta trên mặt không gợn sóng lại nói ra một số khác.
Lâm Ngọc Linh cũng đáp đúng liên tục bảy cái Lúc này, trên trán cô đã bắt đầu toát ra mồ hôi mịn Tiêu Thành Đạt trong lòng thương xót cho cô, muốn cho cô nghỉ ngơi một lúc, nhưng trong nháy mắt lại dẫn lòng xuống: “Còn ba cái”
Cô cũng đáp đúng.
Mười cái ngẫu nhiên, hoàn toàn chính xác.
“Đảo lại, mười cái từ dưới lên”
Lâm Ngọc Linh không có nửa câu oán hận, sau khi đọc xong, nhìn anh ta mặt đầy u oán: “Bây giờ qua hay chưa? Qua rồi thì tôi có thể thấy muốn khóc rồi?”
“… Hoan nghênh trở lại” Anh ta giang hai cánh tay.
Trở lại?
Cô ngẩn người.
Sau đó nghĩ đến mất mát hai ngày trước của mình, trong nháy mắt biết ý của Tiêu Thành Đạt, cô cười nhào vào trong ngực anh ta, dùng sức đập một cái vào vai của anh ta: “Sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-chien-than/1667056/chuong-729.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.