Lục Vương nghĩ đến những ngày qua Lâm Ngọc Linh cần chặt môi, dầu có chết cũng cứng rắn chịu đựng, vượt qua huấn luyện về kỹ năng, còn khiêu khích sức lực của Tiêu Thành Đạt không đủ.
Cô cũng là người đầu tiên mà Lục ‘Vương thấy khi ở trong tình huống mệt muốn chết có thể dỗi ngược Tiêu Thành Đạt mà vẫn được anh ta khen ngợi Cũng khó trách, cô là người đặc biệt “Các người cũng đừng quan tâm nhiều như vậy.
Tóm lại, cứ chiều cô ấy như chiều bà cô trong nhà là được.” Lục Vương vung tay lên: “Tôi lên đài quan sát ngắm sao. Các người nhớ tăng cường phòng vệ, đừng để cho Chu Hoàng Anh có cơ hội gây chuyện”
“Dạ, cậu chủ Lục Vương”
Haiz, rõ ràng là học trò của cả hai người.
Nhưng anh ta mãi vẫn không có c7 hội dạy cái gì hết, Chẳng lẽ dạy Lâm Ngọc Linh coi bói? Sau đó tính xem bát tự của cô với Chu Hoàng Anh là mấy trăm năm khó hòa hợp?
Lục Vương sờ mũi, rùng mình một cái. Bỏ đi, tốt hơn hết là đừng có đi nhiều chuyện. Chuyện cũng đủ rắc rối nhiều rồi.
Anh ta vẫn cứ là đi ngắm sao quan sát thiên tượng thôi.
Tầng hầm dưới đất Lâm Ngọc Linh theo Tiêu Thành Đạt đi vào trong một khu vực vô cùng đơn giản.
Nơi này ngoại trừ bàn máy tính, cũng chỉ còn một ít đèn cùng giấy bút. Một đống lớn các loại lĩnh kiện ở trong hộp được sắp xếp theo thứ tự, chỉnh tề treo ở một mặt vách tường. Một cánh tay người máy cơ giới đủ cao, đứng ở chân tường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-chien-than/1667054/chuong-727.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.