Trần Tuấn Anh tỏ vẻ ủy khuất, đây là anh ta cùng Hà Thanh Nhàn nghĩ ra, như thế nào mọi chuyện không hay đều đổ lên đầu anh ta!
“Vô nghĩa, đương nhiên đều là lỗi của cậu, đương nhiên Thanh Nhàn không biết trên người Hoàng Anh có vết hương, cậu cũng không biết? A? Còn đi du lịch, nếu như bị nhiễm trùng thì sao? Cậu chính là muốn anh ấy chết sớm!” Lâm Ngọc Linh càng nói càng tức giận, cầm gối ném về phía Trần Tuấn Anh.
Trần Tuấn Anh thật sự không nghĩ tới chuyện này, những chuyện nhỏ nhặt này anh ta cùng Chu Hoàng Anh chưa bao giờ để ý tới, trước đây bọn họ bị thương rất nặng, vẫn uống rượu ăn thịt rồi đi ra ngoài, căn bản không ảnh hưởng gì.
Trần Tuấn Anh oan ức giải thích: “Chỉ cần mang theo bác sĩ quân y là tốt rồi, đừng tức giận, không sao cả.”
“Tôi không” Lâm Ngọc Linh càng trở nên nóng nảy, trực tiếp nhìn về phía Chu Hoàng Anh “Cậu ta đi theo làm loạn, anh còn nghiêm túc hỏi em, anh không biết thân thể của mình hiện tại như thế nào sao! Bị thương nặng như vậy, cho dù anh không thèm để ý cũng không thể như vậy được! “
Sau khi nói xong hốc mắt có chút phiếm hồng Trước đây anh không hề chú ý tới vết thương của mình, cũng không biết liệu nó có để lại bệnh sau này không, những vết thương mà bác sĩ có thể chữa khỏi, hay để nó bị nhiễm trùng, cũng không nên khinh thường, có những bệnh phải mười mấy năm mới phát hiện ra.
Chu Hoàng Anh hạnh phúc ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-chien-than/1666753/chuong-426.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.