Bên ngoài trời lạnh.
Không nghĩ ra vấn đề, đơn giản sẽ không nghĩ nữa.
Tiêu Thành Đạt cùng Lục Vương đi vào bên trong, tiến vào tầng hầm ngầm.
Thẳng đến giờ phút này.
Xe của Chu Hoàng Anh dừng cách nhà Tiêu Thành Đạt không xa, mới bắt đầu khởi động.
“Đám người vừa rồi là ai?”
“Mạc Vinh Thành”
“Hả? Bọn họ tới tìm thầy để làm gì?
Không phải là muốn nhắm vào anh chứ?”
Lâm Ngọc Linh có chút lo lắng.
Nếu như thầy và Chu Hoàng Anh trở mặt, khẳng định cô không biết nên đứng về phía bên nào mới tốt, một người là thây chỉ dạy cho cô, một người là người cô yêu trong lòng… Buồn rầu.
Chu Hoàng Anh nghe vậy, anh khẽ cong môi lắc đầu nói: “Không, anh ta đang giúp anh tránh khỏi phiền phức”
“Ý của anh là, thầy giả vờ hợp tác với Mạc Vinh Thành? Giúp anh kéo dài thời gian?”
“Em đúng là không ngốc chút nào, nhưng tính cách đa nghỉ của Mạc Vinh Thành, nhất định hắn ta sẽ không để Tiêu Thành Đạt làm việc thay hắn, đoán không chừng là vì chuyện khá: Ân oán của bọn họ Lâm Ngọc Linh một chút cũng không hiểu, cũng muốn làm rõ, đành phải ra tay ở chỗ Tiêu Thành Đạt, bắt đầu tìm hiểu một chút về chuyện của Mạc Vinh Thành.
Thấy cô đang loay hoay, Chu Hoàng Anh nghiêng đầu liếc nhìn một cái: “Đây là cái gì?”
Lâm Ngọc Linh lên tiếng, đem tác dụng cùng với lai lịch “Huyết tri giảo” nói với Chu Hoàng Anh.
Khó trách.
Tiêu Thành Đạt lại nói ra hai chữ ‘mất mát này, anh ta chính là đã đưa thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-chien-than/1666752/chuong-425.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.