Thượng Duyên đã thật lâu không trở lại nhà họ Thượng rồi. Trải qua thời gian dài như vậy, Thượng Duyên cũng không phải là rất muốn gặp lại người nhà họ Thượng. Bởi vì, mỗi một lần cô vừa về đến nhà, người trong nhà đều sẽ châm chọc khiêu khích đối với cô, khiến cho Thượng Duyên không có một chút cảm giác ấm áp nào. Nhưng bản thân Thượng Duyên tự nhận thấy rằng, bản thân mình đã làm đúng làm quá đủ cho bọn họ rồi. Cô đã phải kiếm tiền, vừa phải nuôi gia đình, nhưng mà kết quả thì sao chứ, bọn họ thế nhưng lại lừa gạt cô, đã bán cô đi?
Cô nhìn thấy người trong nhà này ai nấy đều bày ra một gương mặt lạnh lùng, phòng tuyến cuối cùng trong lòng cô rốt cục đã sụp đổ rồi. Thượng Duyên không đi làm hay tham gia các cuộc xã giao nữa, mà suốt cả ngày chỉ ngồi ngẩn người ở trong căn biệt thự nhỏ của mình. Người nhà họ Thương sợ cô nghĩ quẩn trong lòng, nên ráo riết tìm người đến vận động hành lang.
Mẹ Thượng nhìn thấy con gái của mình từ từ gầy yếu đi, rốt cục nước mắt không nhịn không được chảy xuống. Sau khi đã trải qua sự kiện từ ba năm trước, cho đến tới bây giờ, bà cũng vẫn không thể nào được Thượng Quốc Cát để mắt đến, hơn nữa bà còn thường xuyên phải chịu nhận sự đãi ngộ bị đánh đập chửi mắng. Các con trai và con gái của bà dường như không còn tin tưởng vào bà, và chúng ngày càng xa cách bà… Đó cũng là lúc bà phát hiện ra, hôn nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-khong-co-viec-gi-dung-gia-bo-dang-yeu/311546/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.