Mục Vũ Phi gật gật đầu, nói: "Tiểu Lãnh, cầm điện thoại chụp mấy tấm hình cho chúng tôi với nhé! Đang có hoa tươi, mỹ nhân cũng không thể lãng phí được!"
Lãnh Phong thân hình quơ quơ, cực kỳ bực tức lấy điện thoại di động ra không ngừng chụp hình cho Mục Vũ Phi cùng với Cố Tiểu Khê đang tạo dáng. Giằng co mất hơn nửa canh giờ, Cố Tiểu Khê sắc mặt hồng nhuận, tâm tình cũng dần dần trở nên tốt hơn, Mục Vũ Phi mới sai khiến Lãnh Phong lái ô tô đi ăn thịt nướng kiểu Hàn Quốc. Tháng 3 chính là mùa du lịch thịnh vượng của Đảo Cheju. Từ rất nhiều các nơi mọi người đến đây để thưởng lãm hoa Cải dầu và hoa Anh đào. Gió biển thổi vào mang theo mùi muối biển nhàn nhạt, cũng không làm cho người ta cảm thấy phản cảm. Mục Vũ Phi bảo với tiểu Lãnh đi đặt phòng, thừa dịp thời điểm ít người, cô mới cùng Cố Tiểu Khê đến phòng bao của khách sạn gần đó.
" Đến đây, tiểu Lãnh, hai người cũng ngồi xuống rồi cùng nhau ăn đi." Mục Vũ Phi hướng về phía nhóm người Lãnh Phong vẫy tay.
"Không cần đâu ạ, thiếu phu nhân và Cố tiểu thư cứ chậm rãi thưởng thức đi ạ. . ."
"Không có việc gì, đều là do anh chi phí như vậy. Lại nói, anh không sợ tôi và Cố Tiểu Khê sẽ nhảy qua cửa sổ chạy trốn hay sao?"
". . ."
Lãnh Phong cực kỳ uất ức, phiền muộn, ngồi xuống, một người khác đứng ở ngoài cửa nghẹn cười.
"Phi Phi, " Cố Tiểu Khê kéo kéo góc áo của Mục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-khong-co-viec-gi-dung-gia-bo-dang-yeu/311451/chuong-118-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.