Mọi chuyện hoàn toàn giống như là suy nghĩ của Mục Vũ Phi. Vũ Thiên chỉ cảm thấy hết thảy những chuyện này đều là bịa đặt hoàn toàn. Những gì có liên quan đến cô, Vũ Thiên đều sẽ thật mẫn cảm, nhưng mà có liên quan đến bản thân mình, thì thần kinh của anh lại bắt đầu trở nên thô sơ.
Hai người liền trầm mặc, trầm mặc không nói chuyện nữa. Vũ Thiên thật sự không hiểu nổi Mục Vũ Phi nữa, đến cùng cô nghĩ muốn anh phải làm chút gì đây, nhưng mà Mục Vũ Phi lại cũng không nói ra. Lần đầu tiên Vũ Thiên phát hiện ra, Mục Vũ Phi có tiềm chất ép anh phát điên.
Mục Vũ Phi chỉ cười hừ lên một tiếng. Cô biết đây là điểm tệ nhất trong tính cách của mình! Vốn là mọi chuyện nên khơi thông với nhau là tốt nhất, nhưng mà cô cảm thấy, Vũ Thiên sẽ có thể làm được những gì mà cô hi vọng. Cô có thể vì anh mà giao phó ra hết thảy những gì của bản thân. Mỗi một bước đi cô cũng đều suy nghĩ đến cảm thụ của anh. Cô hi vọng Vũ Thiên cũng có thể làm như vậy! Mục Vũ Phi không muốn nói ra, như vậy thì nghe có vẻ như cô kể công muốn được khen thưởng vậy! Hơn nữa Mục Vũ Phi cô cũng không phải là con người sáo rỗng như vậy. Vũ Thiên bị thái độ ôn hoà thờ ơ của Mục Vũ Phi làm cho đau lòng. Anh vừa định nói thêm câu gì đó, thì lại nghe thấy Khang Từ cao hứng hoan hô có thể được ăn sủi cảo rồi. Mục Vũ Phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-khong-co-viec-gi-dung-gia-bo-dang-yeu/311416/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.