"Anh không đi, việc đại sự trong nhà em làm chủ, còn những việc nho nhỏ thì anh làm chủ." Vũ Thiên bĩu môi nói.
Lại nói, từ khi hai người bắt đầu ở cùng với nhau, trong nhà cũng chưa bao giờ có chuyện gì cần sự quyết định của cô hết? Ngay cả từ cái việc mua quần lót như thế nào, cũng đều do đại thần tự một mình ôm lấy hết tất cả mọi việc! Mục Vũ Phi hồ nghi nhìn lại Vũ Thiên, hỏi: "Nhà chúng ta có đại sự gì vậy?"
Vũ Thiên liếc mắt nhìn xéo sang Mục Vũ Phi, một nét mặt ra bộ biểu cảm khỏi cần phải nói với em. Anh xoay người ngồi ở trên ghế sofa bắt đầu xem tin tức báo chí. Mục Vũ Phi đành thở dài mà thôi. Cô càng ngày càng phát hiện mình có tiềm chất làm mẹ, mà Vũ Thiên chính là một cậu bé trai lớn quá tuổi tiêu chuẩn. Mục Vũ Phi đi qua rút tờ bào trong tay của Vũ Thiên ra, ngồi ở trên đùi của anh, nói như làm nũng: "Người ta vẫn còn chưa đủ kinh nghiệm đâu nhé! Anh cũng biết đấy, cuộc làm ăn buôn bán lần này, cứ động một chút là trên một trăm triệu đấy! Anh phải giúp em thôi! Em mà làm không xong, sợ rằng sẽ có nhiều dọa em đó!"
Vũ Thiên nghĩ nghĩ, liền gật gật đầu, nói: "Xem xét mức độ em đau khổ cầu xin như vậy, anh đây sẽ cùng đi với em một lần vậy."
Thật tốt quá! Khóe miệng Mục Vũ Phi co giật rồi! Người này rõ ràng là muốn cùng đi, vậy mà lại còn muốn bản thân mình phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-khong-co-viec-gi-dung-gia-bo-dang-yeu/311384/chuong-85-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.