Tấm ảnh được gửi đi, rồi sau đó Mục Vũ Phi lập tức tắt máy điện thoại. Cô có thể nghĩ đến được, nếu như Lương Ngọc Tường mà nhìn thấy tin nhắn cô gửi đến như vậy, nhất định sẽ nổi giận, hơn nữa sẽ còn bắt Cố Tiểu Khê tuyệt giao cùng với cô. Thế nhưng mà Mục Vũ Phi không thể không thừa nhận, hiện tại cô đang thật sự rất cao hứng. Trước kia cô cho rằng Cố Tiểu Khê không còn sống ở nhân thế nữa, sau này Cố Tiểu Khê lại lẻ loi hiu quạnh sống một mình như vậy… Thế nhưng mà có thể nói, các cô đều đã trải qua cuộc sống có chút cực kỳ tương tự như nhau. Bất quá cuối cùng các cô đều đã được hạnh phúc, đều có thể được ở bên người mà mình yêu mến.
Vũ Thiên không đưa tay xó xoa mái tóc của Mục Vũ Phi, chỉ khẽ cười nói: "Phi Phi, không phải em đã nói đó sao, người tốt sẽ được gặp những chuyện tốt."
☆★☆★☆★☆★☆★☆★☆★☆★☆★☆★☆
Kỳ nghỉ ngơi của cả nhà Vũ Thiên bị kết thúc sớm hơn dự định vì có một cuộc điện thoại của bệnh viện gọi đến. Người ở bệnh viện nói tình hình của Đoan Mộc thật sự không tốt, cẩn phải làm phẫu thuật nhanh một chút. Mấy năm gần đây Đoan Mộc đều sống ở thành phố A, một mặt là ở triển khai sự nghiệp của nhà Đoan Mộc, một mặt là tìm kiếm được tủy sống phù hợp với anh. Thời điểm Đoan Mộc về nước, người cha trên danh nghĩa của Đoan Mộc sẽ biết anh chẳng phải là đứa nhỏ của nhà Đoan Mộc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-khong-co-viec-gi-dung-gia-bo-dang-yeu/2437056/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.