Hôn lễ được ấn định vào đầu tháng sau, lăn qua lăn lại trên giường Khiết Tâm rất lo lắng không biết mình nên chuẩn bị những gì. Mặc dù ba cấm không cho cô đi tìm Gia Huy nhưng cô rất nhớ anh, không gặp một ngày như là mấy tháng trời vậy.
"Chị hai."
Bạc Ngôn mở hé cửa nhìn vào trong rồi đi thẳng đến giường, nhìn bộ dạng bà chị hai cậu ngao ngán lắc đầu.
"Chị ủ rũ cả ngày giải quyết được chuyện gì, chẳng phải bình thường đều bị cấm chị vẫn trốn đi chơi sao?"
Đúng ha. Mọi ngày Khiết Tâm đâu được sự cho phép vẫn trốn đi chơi, lần này Hứa Cung Cẩn cấm làm sao được.
***
Á Lệ suốt một tháng này đều khó chịu trong lòng, nghĩ đến Gia Huy cô không tài nào nguôi được nỗi nhớ anh. Đã trôi qua nhiều năm như vậy, anh vẫn tức chuyện cô không nói lời từ biệt mà bỏ đi sao.
Nghĩ vậy, Á Lệ lái xe đến Đàm gia, có lẽ người cô có thể dựa vào là bác Đàm. Trước kia bác rất thích cô, mong muốn rằng cô sẽ trở thành con dâu của họ.
Bà Đàm nghe có tiếng chuông cửa đi vội ra, thấy cô gái kia, cả người bà sững lại không kịp phản ứng.
"Á Lệ?"
"Bac Dam, lau roi khong gap bac a."
Người hầu mang ra một cốc nước cảm để trên bàn, sau khi uống một ngụm Á Lệ đặt lý xuống nhìn bà nói:
"Bác dạo này vẫn khỏe chứ?"
"Vẫn khỏe." Miễn cưỡng trả lời câu hỏi, trong lòng bà Đàm không vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-dai-nhan-lai-muon-em-roi/3679494/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.