Nhã Liên cầm lọ dầu đưa qua đưa lại trước mũi cho Khiết Tâm dễ thở. Khoảng mười phút sau mới thấy cô có dấu hiểu tỉnh tại sau cơn mê.
Khiết Tâm chưa hoàn hồn vị chuyện ban nãy, cô lần tìm chiếc thẻ xem có đúng như mình vừa thấy không. Hay cô chỉ đang nằm mơ giữa ban ngày..
Nhưng ông trời đúng là trêu người, không những đúng sự thật mà sau đó một tin nhắn gửi đến từ số quen trong danh bạ.
"1 tỷ 4, em tiêu không ít nhỉ?"
Tin nhắn vỏn vẹn có vậy thôi nhưng Khiết Tâm đứng ngồi không yên, căn bản con số trong tài khoản ngân hàng của cô nhiều lắm cũng chỉ có năm trăm triệu. Từ lúc về đến giờ cô không mở miệng xin tiền ba mẹ, nên không thể có hơn được.
Nhưng cô thấy mình chọn nãy giờ ít lắm mà, sao bây giờ nhiều tiền thế?
Khiết Tâm quay đầu nhìn chỗ quần áo vừa được nhân viên xếp vào túi. Để thành một hàng dài bên cạnh cánh cửa thủy tinh, Nhã Liên bên cạnh lo lắng hỏi:
"Cậu làm sao đang yên lành ngất?"
Đối với câu hỏi của Nhã Liên cô đâu có nghe thấy, chỉ nhìn một mình cô nhân viên ở bên cạnh hỏi mấy lời.
"Sao chỗ quần áo tôi mua ít vậy mà giá thành cao thế, tính sương sương cũng chục triệu một bộ."
"Đây đều là thiết kế nổi tiếng, giá thành không hề rẻ. Đây đã là giá khuyến mãi nhất của shop rồi ạ." Cô nhân viên tỉ mỉ nói về những thiết kế của Cecin. Riêng Khiết Tâm thì thôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-dai-nhan-lai-muon-em-roi/3675856/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.