Cổng trường to lớn lúc này vẫn chưa mở, chiếc xe màu đỏ đậu bên vệ đường dưới bóng cây râm mát. Từ trong xe, Khiết Tâm mặc bộ đồ trẻ trung bước xuống, cô không vội tháo kính đen đóng cửa xe lại.
Nhìn một vòng quanh chỗ mình đang đứng, nới này là trường hồi nhỏ cô học. Giờ đã sửa sang đẹp như vậy thích mắt lắm nha, nhưng có một điều cô vẫn nhớ rõ. Cây bàng già kia vẫn ở đó ngày càng cao hơn, hồi bé cô thích nhất là trèo cây bố cô muốn chặt cây đi nhưng cô cầu xịn nên bỏ qua..
Từng bước chân đi đến trước cổng, bảo vệ thấy người bèn chạy ra mở cửa cho cô vào.
"Cho hỏi thằng bé Hứa Bạc Ngôn học lớp nào thế bác?"
Nhà họ Hứa là người đầu tư lớn nhất trong trường ai không biết đến Hứa Bạc Ngôn. Ngay cả khi họ Hứa không đầu tư gì hết, cái tên Bạc Ngôn này cũng chẳng còn xa lạ gì đối với mọi người.
Chỉ mới tám tuổi đã đứng đầu lớp về việc trêu các bạn gái, trong lớp chẳng có ai chưa từng bị cậu bé đó trêu cả. Các thầy cô thấy sợ hơn là dám trách mắng, chỉ dám đấy cậu lên phòng hiệu trưởng nghe thầy mắng.
"Hình như 3A2, mà bây giờ Bạc Ngôn không có trong lớp đâu."
"Không có trong lớp?"
Khiết Tâm mang theo sự ngạc nhiên đi tìm phòng 3A2 theo lời bảo vệ nói. Quả là như vậy, còn tận ba mươi phút nữa mới tan học, thằng bé Bạc Ngôn còn đi đâu cô giáo thấy cô bèn chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-dai-nhan-lai-muon-em-roi/3675458/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.