- Còn gì để mà hỏi nữa?
Trần Hải Minh làm ra vẻ đang vô cùng tức giận:
- Đại học A là nơi mà ai muốn thi cũng có thể thi được sao? Ta vất vả như này là bởi vì ai, còn không phải vì muốn lo cho con bé có một tiền đồ rộng mở sao? Vậy mà con bé lại cứ như vậy mà bỏ dở giữa chừng như này?
Ông ta giả bộ vừa nộ vừa cuống, hoàn toàn nhập vai người đang hết lòng lo lắng cho Đan Nghi.
Trần Hải Minh muốn diễn tốt vai trò của người làm cha ư?
Nhưng rất tiếc, ông ta đã từng bước từng bước phá vỡ hình tượng mà bao năm nay cố công xây đắp.
- Ba, con có thể giải thích, con không có...
Đan Nghi cố ra vẻ đáng thương.
Trần Hải Minh quát lớn:
- Ta không có đứa con gái như này!
Đan Nghi cúi gầm xuống, thật ra trong lòng cô sớm đã không còn coi ông ta là ba nữa.
Trần Hải Minh vô cùng tức giận, vung tay lên định tát mạnh vào mặt Đan Nghi. Ông ta đổ mọi sự tức giận trong thời gian này lên người Đan Nghi.
Đan Nghi thầm cười lạnh lùng, bằng ông ta mà cũng muốn đánh cô ư?
Ông ta muốn đổ mọi sự tức giận lên người cô ư?
Thật là nằm mơ giữa ban ngày mà!
Ngay lúc này, Cảnh Lạc Bình bước vào, giơ tay giữ lấy tay Trần Hải Minh, nghiêm giọng quát lớn:
- Bác Trần, bác làm gì vậy?
- Đan Nghi chưa thông qua sự đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-chuan-soi-ca/3110660/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.