Đan Nghi biết rõ Hắc Khải tuy có vẻ ngoài cao sang, phóng khoáng nhưng thực chất lại là người vô cùng phúc hắc.
Những mẫu trang sức mà anh ta đưa ra thị trường vốn rất dễ tiêu thụ rồi vậy mà giờ lại còn đi khiêu chiến với cả Đan thị châu bảo, thật là biết cách chọc cho Trần Hải Minh tức giận muốn chết.
Vậy nhưng Đan Nghi cũng không chút lo lắng.
Việc của Hắc Khải, nếu như xảy ra trước mặt Đan lão gia và Đan Khánh thì có thể chắc chắn một điều là ông ngoại và mẹ cô sẽ không chút bận tâm.
Nguyên nhân thì rất đơn giản, Hắc Khải dù sao cũng chỉ là bậc hậu bối, dù sản phẩm có đạt sản lượng tiêu thụ nhiều đến đâu chăng nữa thì cũng chẳng thể địch nổi với Đan thị châu bảo với trăm năm tuổi đời này.
Huống hồ, sản phẩm mà Hắc Khải đưa ra thị trường vốn chỉ thích hợp cho người trẻ tuổi dùng.
Còn châu bảo của Đan gia thì lại có đủ các kiểu dáng chủng loại, thích hợp cho tất cả mọi tầng lớp, lứa tuổi khác nhau trong xã hội.
Lượng khách hàng chủ yếu tiêu thụ mặt hàng châu bảo là những người từ 30 tuổi, 40, 50 tuổi thậm chí còn cao tuổi hơn... Vậy nên mặt hàng châu bảo của Hắc Khải vốn không thể có sức mà cạnh tranh nổi với Đan thị.
Chỉ là do Hắc Khải làm việc trước giờ đều là tùy ý làm chứ không đi sâu quá vào vấn đề đến vậy. Phản chăng anh ta vốn cũng không phải vì kiếm tiền mà làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-chuan-soi-ca/3110658/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.