Ghi nhớ phần tình phần nghĩa này thì tất nhiên mọi người sẽ quan tâm, giúp đỡ nhiều hơn cho Đan Nghi - cô cháu gái duy nhất này của Đan lão gia rồi. Không một ai lại ghi nhớ ân tình của Đan lão gia mà đi bênh vực, giúp đỡ cho Trần Ngọc Tâm cả, không phải sao?
Đan Nghi lễ phép đưa tặng từng món quà cho từng người.
Quả nhiên, nhận được quà, ai nấy đều rất vui vẻ, miệng thì nói không dám nhận nhưng vẫn rất nhiệt tình mà đưa tay nhận lấy món quà.
Trần Hải Minh đứng cạnh, sắc mặt càng lúc càng khó coi.
Nhưng bất luận ông ta có khó chịu tới đâu thì cũng làm được gì? Tối nay việc của Trần Ngọc Tâm đều không thể đổ lỗi lên đầu Đan Nghi được.
Ngay khi ông ta định nói thêm vài câu khách sáo thì phía bên ngoài truyền đến tiếng huyên náo:
- Không hay rồi, Trần tiểu thư chạy ra ngoài rồi!
Người hầu gào lên.
Trần Hải Minh nhìn ra phía ngoài thì chỉ thấy Trần Ngọc Tâm quần áo xộc xệch từ trong phòng chạy lao ra ngoài giống như một kẻ điên, vừa chạy vừa ngã dúi dụi rồi lại lồm cồm bò dậy chạy tiếp, vừa chạy vừa gào thét:
- Quỷ, quỷ.....có quỷ, cứu mạng.... cứu...cứu mạng...
Phía sau lưng, chỉ có vài kẻ hầu đang chạy đuổi theo, căn bản là không có gì bất thường.
Trần Hải Minh lớn tiếng:
- Sao vậy? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Người hầu vội trả lời:
- Tiên sinh, chúng tôi vừa đưa Trần tiểu thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-chuan-soi-ca/3110624/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.