- Được!
Đan Nghi đồng ý rất nhanh gọn.
Nhưng, ngay lập tức, Trần Hải Minh bị câu nói của cô làm cho nghẹn họng:
- Ba Ngọc Tâm chết rồi ư, haizz đúng là đứa trẻ thật đáng thương, chúng ta cần chăm chút cho em ý nhiều hơn.
Trần Ngọc Tâm cũng bị làm cho nghẹn họng, nhìn Trần Hải Minh với đầy vẻ uất ức.
Trần Hải Minh dùng ánh mắt ra hiệu cho cô ta không được nóng vội làm bừa.
Trần Ngọc Tâm cũng đành phải thuận theo câu nói của Đan Nghi:
- Cảm ơn chị, Đan Nghi!
- Tuổi còn nhỏ mà mất ba, là điều đau đớn nhất trong cuộc đời con người, em bớt buồn đau mà thuận theo số phận đi vậy!
Sắc mặt Trần Hải Minh trùng xuống....
Đan Nghi lại tiếp tục:
- Chỉ cần em sống thật tốt thì chị tin rằng, ba em cũng có thể ngậm cười nơi chín suối .
Trần Ngọc Tâm im lặng, không nói nổi thành lời.
- Em thấy chị nói vậy có đúng không?
Lúc này, Trần Ngọc Tâm không thể không trả lời:
- Đúng thế ạ!
- Đúng rồi, ba em còn có di nguyện gì không? Đan gia chúng tôi cũng có thể giúp ông ấy hoàn thành nốt!
Đan Nghi tiếp tục nói.
- Không có di nguyện gì khác nữa ạ! Ba chỉ mong muốn em, em trai em và mẹ sống thật tốt thôi!
Trần Ngọc Tâm sắp không thể ứng đáp nổi nữa.
Đan Nghi nói với đầy vẻ đồng tình.
- Em vẫn còn cậu em trai nữa à? Vậy thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-chuan-soi-ca/3110530/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.