- Đang học bài?
Lục Thượng Hàn dừng lại bên cạnh chỗ Đan Nghi, giọng điệu trầm ấm đầy quyến rũ.
- Vâng. Khi trước em bị chậm chương trình học nhiều quá.
Đan Nghi quay qua mỉm cười đáp lại.
- Mà em còn sắp phải nộp luận văn cho kì học này nữa.
Lục Thượng Hàn gật đầu:
- Uh! Anh biết,mọi người vào mỗi học kì đều phải nộp một bài luận văn, 4 năm cần nộp 8 bài.
Đan Nghi vội gật đầu:
- Đúng thế, nếu có thể 5 lần đạt loại ưu thì sau khi tốt nghiệp ra trường có thể vào làm việc trong bất kì một công ti, nhà máy, trường học nào mà mình muốn. Nhưng trong 4 năm mà muốn lấy được 5 lần loại ưu thì thật không đơn giản. Nhưng mà cũng có người đã lấy được hẳn 8 lần loại ưu đó.... chỉ có thể nói người so với người thì chỉ có thể bị tức chết mà thôi.
- Hình như học kì trước em đã giành được một lần ưu rồi mà?
Lục Thượng Hàn nhếch mày hỏi cô.
- Lần này em cũng phải cố để giành thêm một xuất loại ưu nữa!
Đan Nghi nói rất là tự tin, thứ nhất là cô muốn dùng chính năng lực của bản thân để tạo ra sự nghiệp của mình, thứ 2 là vì cô muốn đêm nay Lục Thượng Hàn sẽ để cho cô nhiều thời gian hơn để nghỉ ngơi....cô chính là có ý lấy việc học ra để đánh lạc hướng Lục Thượng Hàn.
Lục Thượng Hàn cúi xuống nhìn tài liệu trong tay Đan Nghi, trong cặp mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-chuan-soi-ca/3110424/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.