Edit : Sóc Là Ta - diễn đàn Lê Quý Đôn
Phó Hoằng Văn nhàn nhã tựa người trên ghế salông, một mặt đắc ý nói: "Sao vậy? Bị người khác nói đúng nên thẹn quá thành giận?"
Tiếng ồn ào trong phòng khách đã làm kinh động đến những người hầu bên ngoài, mọi người đều hai mặt nhìn nhau không ai dám nói chuyện, quản gia lo lắng sợ xảy ra chuyện gì nên vội vàng chạy vào, trong lòng run sợ nhìn hai người đang giương cung bạt kiếm "Phu nhân..."
Bởi vì Phó Thần Thương xảy ra chuyện nên mấy ngày nay bầu không khí trong nhà đặc biệt nặng nề. Lần trước có người làm vườn lắm miệng nói một câu "Thiếu gia sợ là không tỉnh lại", trêu đến người luôn luôn có tính khí tốt như Phùng Uyển, bà nổi trận lôi đình cho sa thải tại chỗ. Từ lúc đó, cũng không ai dám lắm miệng, đều cẩn thận vùi đầu làm việc, ngay cả thở cũng không dám thở mạnh. Hiện tại đại thiếu gia cùng phu nhân sắp trở về, cuộc sống của bọn họ có lẽ càng khó khăn hơn.
Hiếm khi thấy từ trên xuống dưới người nhà họ Phó lại cực kỳ chờ mong một kẻ lãnh khốc lại đáng sợ như đại thiếu gia mau chóng tỉnh lại như vậy. Tuy rằng chỉ cần anh vừa xuất hiện thì sẽ làm tất cả mọi người cảm thấy căng thẳng nhưng dù sao so với tình huống bây giờ cũng cảm thấy không đáng sợ như vậy.
"Không có chuyện gì, sai người đến dọn dẹp một chút." Giọng nói của Phùng Uyển đã khôi phục bình thường nhưng vừa nãy khi ném chén trà, tay bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-cam-thu-khong-dang-tin/1265887/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.