Edit : Sóc Là Ta - diễn đàn Lê Quý Đôn
"Rốt cục cũng tỉnh lại..."
Cậu bé lại lộ ra một vẻ mặt thở phào nhẹ nhõm. Nói xong đầu nhỏ chui trong lồng ngực của An Cửu, càng dính chặt hơn chút nữa.
An Cửu tự trách liếc nhìn con trai, hôn một cái lên trán cậu.
Vốn là là dự định cẩn thận sắp xếp cho bọn họ gặp mặt, lại không nghĩ tới cuối cùng phát sinh những chuyện bất ngờ như vậy. Tình huống kia, cô cũng không thể không dẫn chúng theo, cuối cùng làm hại hai đứa bé cũng phải lo lắng sợ hãi như cô.
Chung quanh những người bạn nhỏ đều đang khóc nháo, Đoàn Đoàn lại ngoan hơn, lúc y tá rút một đầu kim, cậu chỉ nhíu mày vài cái.
An Cửu dùng miếng bông đè xuống một lát, đang chuẩn bị ôm cậu thì cậu lắc đầu từ chối "Mẹ à, để tự con làm."
Từ khi biết Phó Thần Thương tỉnh lại rồi, toàn thân cậu dường như đều căng thẳng. Rõ ràng đang nằm ở trạng thái căng thẳng mà phải cố gắng biểu hiện tuyệt đối không thể để cho mẹ mất mặt.
Trong phòng bệnh, vào lúc này Phó Thần Thương đã làm xong kiểm tra, đang ngồi dựa vào ở đầu giường cầm trong tay một quả táo đỏ đã được gọt sạch sẽ.
Phạn Phạn ngạc nhiên cầm vỏ quả táo chơi đùa, lại kéo chúng ra thành đoạn thật dài "Oa!"
Chỉ có việc chơi đùa với vỏ quả táo mà thôi nhưng nhìn vẻ mặt than thở của con gái mình lại làm cho anh thoả mãn tự hào hơn là đàm luận với hợp đồng lớn trị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-cam-thu-khong-dang-tin/1265886/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.