Tô Thư Nghi chưa kịp phản ứng lại thì đột nhiên nghe thấy một tiếng hét kinh hãi.
Cô vừa ngẩng đầu thì đã thấy Khương Dĩ Mai đang hoảng loạn chạy tới.
Khương Dĩ Mai vội vàng đỡ Lâm Bảo Châu trên đất dậy.
Lúc này Cố Gia Huy cũng đã đi tới đỡ Lâm Bảo Châu, nhìn thấy bộ dạng chật vật và khóe mắt ửng đỏ của cô ta, trong mắt Cố Gia Huy lập tức nổi lên lửa giận, quay đầu nhìn sang Tô Thư Nghi: “Tô Thư Nghi, cô đang làm cái gì vậy hả!”
Không ủy mị như Lâm Bảo Châu, dù bị rượu vang văng trúng trông rất lếch thếch nhưng Tô Thư Nghi vẫn mang vẻ mặt quật cường: “Cô ta cứ nói mấy lời khiêu khích tôi, tôi không cẩn thận lỡ tay đẩy cô ta một cái thôi, xin lỗi.”
“Không cẩn thận?” Giọng Khương Dĩ Mai bỗng cao ré lên, oán hận trừng mắt nhìn Tô Thư Nghi: “Không cẩn thận cái gì chứ? Tôi thấy cô cố ý thì có! Cô ghen tỵ với Bảo Châu nhà chúng tôi có thể gả cho một người tốt nên muốn hại nó xảy ra chuyện vào trước đám cưới! Sao nó có thể có người chị độc ác như cô được chứ!”
Những lời chỉ trích của Khương Dĩ Mai cứ như pháo hoa nổ liên tục, Tô Thư Nghi hoàn toàn không có cơ hội phản bác, cứ như thế bị gán tội.
Cô tức đến mức cả người hơi phát run: “Dì Khương, dì nghĩ nhiều quá rồi đấy, tại sao tôi lại phải ghen tỵ với Lâm Bảo Châu chứ?”
“Cô từ nhỏ đã ghen tỵ với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-bac-ty-la-chu-no/2755726/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.