Cửa xe mở ra, tấm sắt rơi xuống, một người đàn ông ngồi trên xe lăn từ từ trượt xuống dưới đất.
Tô Thư Nghi đơ người, đèn xe chiếu thẳng phía sau lưng người đàn ông, tuy gương mặt ngược sáng không nhìn rõ nhưng hình bóng lờ mờ vẫn phác hoạ ra đường nét gương mặt hoàn mỹ của anh... là Cố Mặc Ngôn.
Giây phút này, Tô Thư Nghi thật sự ngạc nhiên đến nỗi không thốt lên được câu nào.
Xe lăn của Cố Mặc Ngôn dừng trước mặt Tô Thư Nghi, nhìn dáng vẻ ngây ngốc của cô, anh chợt thấy có chút đáng yêu.
Khoé môi anh khẽ nhếch lên, nói: “Sao thế? Gặp tôi không vui hả?”
Tô Thư Nghi hoàn hồn lại, lắc đầu: “Sao lại không vui được chứ…”
Phải là rất vui mới đúng.
Những lúc cô bất lực hoang mang, sức cùng lực kiệt, là Cố Mặc Ngôn tiếp tục xuất hiện trước mặt cô, kéo cô ra khỏi vực thẳm của sự tuyệt vọng!
“Vậy à.” Nghe Tô Thư Nghi nói vậy, nụ cười trên khoé miệng anh càng sâu hơn: “Vậy chúng ta đi thôi.”
Tô Thư Nghi gật đầu, đang định lên xe thì giày cao gót cọ vào vết rộp ở gót chân khiến cô phải hít ngược một hơi.
“Sao vậy?”
Cố Mặc Ngôn nhạy cảm phát hiện sự khác thường của Tô Thư Nghi, thấy cô đang cau mày nhìn chân mình.
Anh khẽ nhíu mày, ánh mắt cũng nhìn vào mắt cá chân của cô, lập tức thấy gót chân bị bong ra chảy máu.
“Không sao đâu, chỉ là giày cọ trúng thôi, rất nhiều cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-bac-ty-la-chu-no/2755728/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.