Lúc này đổi thành Lâm Bảo Châu đang khoác lấy cánh tay Tô Thư Nghi lộ vẻ ngạc nhiên, đột nhiên bật cười: “À đúng rồi, suýt nữa thì em quên mất, hình như ngày trước Gia Huy cũng từng học ở đại học Z, hơn nữa cũng học ngành báo chí, là đàn anh của chị nữa.”
“Đúng vậy, quả thực có quen biết.” Tô Thư Nghi đè nén nỗi chua xót trong lòng, cố tỏ ra bình tĩnh nói: “Nhưng đã lâu không gặp lại rồi.”
Thấy sự thờ ơ của Tô Thư Nghi, ánh mắt Cố Gia Huy hơi rụt lại: “Bảo Châu, anh có chuyện muốn nói với chị, có tiện không?”
Ánh mắt của Lâm Bảo Châu hơi thay đổi, nhưng vẫn giữ nguyên dáng vẻ dịu dàng như cũ: “Vâng, vậy em vào phòng bếp xem có gì giúp đỡ được không.”
Trong phòng khách lúc này chỉ còn lại hai người là Tô Thư Nghi và Cố Gia Huy.
“Sao thế Tô Thư Nghi? Thấy tôi trở thành em rể của cô mà cô không có chút phản ứng nào à?”
Cố Gia Huy cúi đầu nhìn Tô Thư Nghi, giọng điệu có chút mỉa mai.
“Anh muốn tôi có phản ứng như thế nào? Gọi anh một tiếng em rể sao?” Tô Thư Nghi lạnh lùng nhìn Cố Gia Huy: “Hay là anh mong tôi gọi anh là cậu chủ nhỏ nhà họ Cố?”
Cố Gia Huy trầm mặt.
Anh ta ghét nhất người khác gọi anh ta là “cậu chủ nhỏ nhà họ Cố”, càng ghét những người vì gia thế của anh ta mà đến tiếp cận anh ta.
Vì thế lúc học đại học, anh ta đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-bac-ty-la-chu-no/2755724/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.