Sáng sớm hôm sau.
Tô Thư Nghi cố ý dậy sớm hơn một tiếng đồng hồ, dằn vặt mãi coi như làm xong được một bàn bữa sáng.
Đang định đi gọi Cố Mặc Ngôn xuống tầng, nhưng vừa đi ra khỏi phòng bếp đã thấy Cố Mặc Ngôn đi ra từ trong thang máy.
“Em có pin không?”
Tô Thư Nghi hơi sững sờ, lúc này mới nhận ra trong tay Cố Mặc Ngôn là một chiếc dao cạo râu bằng điện.
Tô Thư Nghi nhận lấy xem thử: “Cần pin cúc áo, trong nhà không có sao?”
“Không có.”
Tô Thư Nghi liếc Cố Mặc Ngôn một cái, cằm anh đã lún phún râu rồi, đúng thật là cần phải cạo: “Gần đây có cửa hàng tiện lợi hay siêu thị gì đó không?”
“Không có.”
Tô Thư Nghi chợt sững sờ: “Cái gì cũng không có luôn sao?”
Cố Mặc Ngôn lắc đầu.
Tô Thư Nghi lập tức quỳ gối trước cuộc sống của người giàu.
“Vậy giờ phải làm sao đấy?” Tô Thư Nghi có hơi bất lực: “Hay là anh bảo trợ lý kia của anh mua qua đây?”
“Cậu ấy đang trên đường rồi, hôm nay có một cuộc họp rất quan trọng, sợ là không kịp.” Đôi mày kiếm của Cố Mặc Ngôn khẽ nhíu lại: “Tôi hỏi chú Trương, chú có dao cạo râu mới nhưng không phải bằng diện, tôi không biết dùng lắm.”
Tô Thư Nghi sững sờ một lúc mới hiểu được rốt cuộc Cố Mặc Ngôn tới đây tìm mình để làm gì. Anh muốn cô cạo râu giúp anh à?
“Ở đâu vậy?” Tô Thư Nghi đột nhiên cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-bac-ty-la-chu-no/2755711/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.