Nhìn Chương Hải gần như sắp khóc trước mặt của mình, lão gia thở dài, ông biết chuyện kia và người này không có liên hệ gì với nhau, chỉ là nghĩ đến đứa trẻ ở nhà, lão gia không nói thêm cái gì nữa.
Thế nhưng, Từ Tĩnh Ngưng đang vô cùng lô lắng.
Bà không quan tâm những người kia có phải là nhằm vào con bà hay không, bà chỉ biết đám cảnh sát ở Đế Đô là một đám bất tài, thời gian dài như thế vậy mà ngay cả người cũng không bắt được, thậm chí còn để những người kia tìm đến Phó gia.
Nếu không phải do con của bà lợi hại, thân thủ tốt thì cả nhà của bọn họ chắc đã xong đời rồi!
Vẻ mặt của Từ Tĩnh Ngưng rất là khó coi, nghĩ đến tất cả những việc mà đêm nay bọn nhỏ đã làm, lửa giận của Từ Tĩnh Ngưng không có cách nào hạ xuống.
“Cục trưởng Chương, không phải chúng tôi muốn ép hỏi ông, chỉ là năng lực làm việc của ông quả thật là khiến những cư dân bình thường như chúng tôi cảm thấy rất lo lắng.” Từ Tĩnh Ngưng hừ lạnh: “May mà hôm qua Quân Hoàng có ở nhà, nếu không thì cả nhà lớn bé chúng tôi há chẳng phải đều đi gặp Diêm Vương rồi sao?”
Chỉ trong chốc lát như cả người của Chương Hải đã đổ đầy mồ hôi: “Không không không, Từ phu nhân, bà nặng lời rồi, chuyện này tuyệt đối sẽ không có khả năng phát sinh nữa, tuyệt đối không có khả năng…” Đừng nói là lượng không khí không đủ thở, bản thân hắn bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-ba-dao-rat-cung-chieu-vo/1987966/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.