Chú Vương cười cười nhưng không nói gì cả, tiếp tục vân vê nguyên liệu may quần áo ở trên bàn.
“Chú đã nhận được tin tức gì chưa?” Thân ảnh phía trước điều chỉnh lại tư thế ngồi, trong tay bưng một ly cà phê vừa mới phê xong.
Chú Vương nhìn nguyên liệu may quần áo trong tay của mình, lại nhìn về phía thân ảnh kia, sau khi nhìn một lúc thì sửa lại kích thước nguyên liệu may quần áo ở trên bức vẽ rồi nói:
“Tin tức này có lẽ con cũng đã biết rồi, đêm nay cũng không phải là một đêm yên tĩnh gì.”
“Cô ấy có thể giải quyết tốt.”
“Con không sợ sẽ xảy ra việc gì ngoài ý muốn sao?” Chú Vương cười.
“Nếu như cô ấy xảy ra chuyện ngoài ý muốn, chú còn có lòng dạ mà ở đây may quần áo sao?” Giọng nói cười nhạo, nhấp nhẹ một ngụm cà phê.
Lông mày nhíu lại, cà phê lần này đắng quá, cho hơi ít sữa.
“Đã nói với con rồi, đã không thích uống cà phê đen mà còn cứ uống.” Chú Vương đặt cây kéo cắt may trong tay xuống, đi đến một cái tủ nhỏ bên cạnh, mở ra, lấy một bình sứ nhỏ từ bên trong ra.
“Không ngờ chỗ của chú còn có thứ này.” Trong giọng nói vui mừng là vẻ không thể tin nổi: “Sao chú có thể làm được.”
Mở bình sứ nhỏ ra, từ bên trong nhanh chóng tản ra một hương vị ngọt ngào.
“Cứ ăn là được rồi, cần gì nói nhiều như thế.”
Nói xong, chú Vương lại quay lại bàn làm việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-ba-dao-rat-cung-chieu-vo/1987968/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.