Bạch Kình Dục ôm Trần Minh Châu đến bên giường ngồi xuống, sau đó đứng bên cạnh kiểm tra cơ thể của bà ấy.
Trần Minh Châu vô cùng lúng túng.
“Sao có thể để con làm mấy chuyện như thế này, để mẹ tự xoay sở.”
“Trước tiên mẹ đừng nhúc nhích, có thể là mắt cá chân bị trật, để con kiểm tra xem.”
“Haizz, mẹ không sao, A Dục con không cần lo lắng như vậy đâu.”
Bạch Kình Dục không để ý, cúi đầu cầm lấy mắt cá chân của Trần Minh Châu nhẹ nhàng uốn nắn mấy lần, kiểm tra cực kỳ cẩn thận.
Khuôn mặt bình thường bất cần đời, thời điểm này lại nghiêm túc một cách đáng tin.
Hứa Vi đứng bên cạnh nhìn đến ngẩn ngơ.
Hình như đã lâu rồi cô chưa từng được thấy dáng vẻ này của Bạch Kình Dục.
Trong hoảng hốt, Hứa Vi loáng thoáng nhớ lại lúc nhìn thấy anh ở trại tân sinh viên đại học. Khi đó tất cả mọi người đều cười, nói Bạch Kình Dục là sinh viên giỏi và đẹp trai nhất trường.
Mỗi ngày cô đều bị bạn cùng phòng lôi kéo đi thư viện theo dõi xem anh đang làm gì.
Mỗi lần đều cố gắng chọn ngồi ở một góc hẻo lánh đối diện, hơi xéo với vị trí của anh.
Lúc ấy khuôn mặt học bá nghiêm túc học tập của bạch Kình Dục đã in dấu rất sâu đậm trong lòng Hứa Vi.
Chỉ là về sau phát hiện anh là một tên cặn bã, hình tượng học bá này cũng vỡ tan, cuối cùng cũng không còn tương tư nữa.
Ngược lại Trần Minh Châu không hề cảm thấy bất ngờ chút nào, dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-anh-dang-dua-voi-lua/455221/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.