Hứa Vi cạn lời bĩu môi: “Không được, tối nay tôi nằm cùng mẹ.”
Dứt lời, cô tranh vào phòng tắm trước, tẩy rửa cơ thể xong xuôi thì quả quyết cầm lấy chăn mền và gối đầu ra bên ngoài.
Bạch Kình Dục không cản cô.
Nhưng mà đợi đến lúc anh tắm rửa xong đi ra, phát hiện Hứa Vi với sắc mặt lúng túng đang ngồi trên giường, ánh mắt vô cùng mất tự nhiên.
“Mẹ bị đánh thức, đuổi tôi về đây.”
Anh cười khẽ một tiếng: “Không ngủ phòng khách?”
“Anh mới là người nên ngủ ngoài ấy.”
“Tôi là khách.”
“Con rể cũng là người trong nhà.”
Bạch Kình Dục nghe vậy, quả quyết vén chăn lên nằm xuống, dương dương đắc ý: “Nếu là người một nhà, vậy ngủ trên một chiếc giường cũng không có vấn đề gì.”
Hứa Vi phát hiện mình bị lừa theo kịch bản cũ, tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.
“Anh khách sáo thêm một ít thì sẽ chết à?”
Người đàn ông không để bụng.
Vừa nằm xuống không bao lâu, điện thoại lại vang lên.
Bạch Kình Dục nghe máy, Hứa Vi mơ hồ nghe thấy giọng nói ở đầu bên kia điện thoại có chút nóng nảy.
Trong bóng tối, cô không nhìn thấy nét mặt của Bạch Kình Dục, chỉ nghe được anh nặng nề trả lời.
“Được, đã biết.”
Cúp điện thoại, người đàn ông xoay người xuống giường, bắt đầu đổi áo sơmi.
Hứa Vi nhìn chằm chằm vào động tác bóng lưng hơi vội vã kia hồi lâu, nhịn không được mở miệng hỏi: “Là Vân Sa Sa à?”
Giọng nói rất nhẹ, mang theo một chút do dự và thứ cảm giác không xác định.
Nói xong lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-anh-dang-dua-voi-lua/455222/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.