Edit: Phong Nguyệt
Lại qua một phút đồng hồ, Phong Tư Nguyệt ở ngoài cửa mới rời đi.
An Mộc lập tức nhẹ nhàng thở ra.
Nhưng chợt, cằm đã bị một người mạnh mẽ nắm, ngẩng đầu, An Mộc liền nhìn thấy cặp mắt mang theo sự tàn nhẫn, lại mang theo sự nhu tình.
“An Mộc, nhớ kỹ.” Người đàn ông nói, âm trầm lại có chút khàn khàn, lộ ra sự nghiêm túc, “Đừng có ý đồ khiêu khích tính kiên nhẫn của ta.”
Bàn tay to vỗ vỗ mông nhỏ của cô, An Mộc thuận thế nhảy xuống, anh ta bỗng nhiên tiến đến bên tai của cô, tà mị mở miệng: “Ngoan ngoãn chờ ta trở lại.”
Nói xong, anh ta thản nhiên mở cửa phòng ra, đi ra ngoài.
Trái tim của An Mộc, lúc cao lúc thấp, bịch bịch nhảy không ngừng.
Vừa rồi, ánh mắt của anh ta, thật sự là quá độc ác!
Từ khi quen biết được Phong Kiêu, cô chưa bao giờ bị anh ta nhìn như vậy.
Hai tay của An Mộc để lên ngực, qua nửa ngày, tim đập khẩn trương, mới bình phục lại.
——*——
Mới vừa đi ra từ buồng vệ sinh, Phong Tư Nguyệt chất vấn liền một cái tiếp một cái truyền tới, “An Mộc cô ở bên trong làm gì?”
“Cô cho rằng WC là nhà cô hả? Đi vào liền không đi ra?”
“Nếu thích WC như vậy, dứt khoát buổi tối hôm nay cô ngủ ở WC luôn đi!”
An Mộc cúi đầu, không có lên tiếng.
Phong Tư Nguyệt xem bộ dáng này của cô, đi về phía trước một bước, vươn tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-trum-giai-tri-bi-mat-cung-chieu-co-vo-ngoc-ngot-ngao/2118367/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.