Trong một căn phòng của con tàu đánh cá lớn, Cô út nhìn người bị thương nặng, đã được đốc tờ băng bó vết thương, lúc này đốc tờ đi tới nói với Cậu cả và Cô út
"Thưa Cô, Cậu, cô gái này nếu trụ được qua đêm nay, cô ấy sẽ sống, nếu không sẽ chết, những vết thương trên người cô ấy rất nặng, nhất là phần đầu, tui đã cố hết sức rồi, mong Cô, Cậu thông cảm. " đốc tờ hơi hơi cúi đầu.
"Không sao, cảm ơn ông." Cậu cả, móc tiền trong túi ra đưa cho đốc tờ 1quan.
"Thế giờ tui kê đơn thuốc, nếu qua đêm nơi cô ấy không sao, thì Cô, Cậu cứ cho cô ấy uống theo đơn thuốc này là được. " đốc tờ nhận tiền từ Cậu cả, cười tít mắt.
"Làm phiền ông." Cậu cả khẽ gật đầu.
Sau khi đốc tờ kê đơn thuốc xong, đưa cho Cậu cả, dặn dò mấy thứ rồi rời đi.
"Anh nghĩ cô gái này chắc bị cướp trên tàu, sau đó bị văng xuống biển, vì trên người cô ấy không có bất kỳ giấy tờ gì hết". Cậu cả nhìn Cô út nãy giờ cứ nhìn chằm chằm con gái người ta.
"Cướp sao? em cũng nghĩ vậy, nhưng điều em thắc mắc ở đây là. Vì sao mình lại cứu cô ấy?" Cô út nghiêng đầu nhìn Cậu cả hỏi.
"Hả, thôi mà em, em không nghe nói sao." Cậu cả cười.
"Nghe cái gì mới được?" Cô út nhíu mày nhìn anh cả mình, không nóng không lạnh hỏi .
"Là cứu một mạng người, còn hơn xây bảy tháp chùa." Cậu cả nhanh chóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-to-ba-nguyet-se-duyen-chay-dang-troi/3110616/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.