Tự dưng cô cảm thấy lồng ngực hơi khó chịu, Lục Dương đã ngủ với bao nhiêu cô gái? Hắn học được sự dịu dàng từ bao giờ? Tại sao lúc trước hắn chưa từng dịu dàng với cô như vậy?
Phía dưới giống như sóng vỗ, dồn dập từng đợt. Đầu óc cô bắt đầu đê mê, trống rỗng, nhưng trái tim vẫn là cảm giác rất khó chịu.
"Chiếc bàn này rất được, em đã chọn nó sao?" - Cơ thể hắn nhấp nhô lên xuống, trên trán đọng một tầng mồ hôi mỏng. Giọng nói khàn đặc đi, vô cùng gợi cảm.
Triệu Yên nhìn hắn, tự dưng không muốn làm hắn vui vẻ, cô nói: "Nội thất này của nhà anh mà, anh bị ảo tưởng hả tiên sinh? Cho rằng em chọn nó vì nghĩ anh sẽ "chơi" em ở đây sao?"
"Thích không?" - Hắn dồn dập đưa đẩy, nhìn cô cực kỳ mong chờ.
Đáng tiếc, Triệu Yên lại nói: "Những cô gái khác của anh đều nói thích à? Tiếc quá em cảm thấy kỹ thuật của anh... Ừm thì hơi tệ... Aaa... Anh có giỏi thì đứng có làm như thế... Ư... A... Xấu xa!"
Hắn tăng tốc, điên cuồng rút cắm, giống như muốn chứng minh cho cô thấy là hắn không tệ.
Có giỏi thì hắn trả lời cô đi, có giỏi thì đừng dùng hành động để "hành" cô.
Xong việc cơ thể Triệu Yên giống như đống bùn nhão, cô mở to hai mắt nhìn lên trần nhà. Chiếc đồng hồ treo tường đã điểm 1 giờ sáng, hơn một tiếng đồng hồ?
Hắn là "ngựa đực" thành tinh sao?
"Triệu Yên thoải mái không?" - Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-chu-bao-nuoi-muon-bao-han-toi-/3361768/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.