Lục Dương ghị gáy bá đạo xâm chiếm đôi môi ướt át của Triệu Yên. Cô ngọ nguậy trong lòng hắn, tìm cách thoát thân nhưng hình như không có tác dụng. Hắn đem tay cô đặt lên vạt áo sơ mi của mình, ý muốn cô giúp hắn cởi áo.
Cái tên này định "làm" thật, cô chắc chắn là thế!
"Ưm... Tiên sinh... Anh... Anh có nổi thú tính cũng phải nhìn xem tình hình... Ưm..."
Cô kêu oai oái phản kháng, hắn không những không dừng tay, còn giam cầm đôi tay của cô trên đỉnh đầu.
"Triệu Yên, cưng không ngoan!"
"Ngoan cái bà cố nội anh!" - Cô chửi thề.
"Lúc trước mỗi lần đi khách sạn đều phải về trước 11 giờ. Trước khi vào nhà cưng sẽ hôn tôi rồi nói muốn ôm tôi ngủ cả đêm, cưng vẫn còn nhớ chứ?"
Giọng hắn thều thào bên tai, nghe giống như đang câu dẫn. Triệu Yên nhớ lại một vài khung cảnh trong quá khứ, quả thật cô đã từng như vậy.
Lúc trước ở bên Lục Dương rất vui, hắn khiến cô quên đi hiện tại tàn khốc trước mắt, những năm tháng đó rất tốt.
Lục Dương hôn lên đầu vai Triệu Yên, sau đó nụ hôn chạy dọc xuống chiếc cổ thơm tho. Dây áo ngủ bị hắn dùng răng cắn cắn cởi xuống, để lộ ra bộ ngực đẫy đà của người phụ nữ.
Hắn hơi nới lỏng bàn tay đang giam cầm cô, thấy Triệu Yên vẫn còn đang mơ màn, hắn mới dần thả lỏng.
Bánh bao lớn bị người ta ngậm lấy khẽ mút, bên còn lại cũng không được yên mà bị nhào thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-chu-bao-nuoi-muon-bao-han-toi-/3361767/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.