Trở lại phòng tiếp tục cùng mọi người chơi trò giết ma sói, Dụ Trừng ngốc ăn nói lung tung liền bị bầu treo cổ, còn bị phạt uống không ít rượu, đến lúc nhận được điện thoại của bác sĩ Dương thì hai má cậu đã đỏ hồng, giọng nói cũng có pha chút ngọng ngịu. 
Điện thoại vừa kết nối, Dương Tấn Hoài liền nghe được tiếng ồn ào truyền đến từ đầu bên kia: "Em đang ở đâu?" 
Dụ Trừng nghe thấy giọng nói lạnh băng của anh, thoáng tỉnh táo lại, vội vàng che ống nghe, dường như muốn chắn bớt tiếng ầm ĩ xung quanh. 
"Ặc, em đang ở quán karaoke..." 
Rõ ràng nói chuyện qua điện thoại không thấy được mặt đối phương, khí thế của Dụ Trừng vẫn xẹp mất không ít. 
Dương Tấn Hoài im lặng một thoáng, trong sự im lặng dường như có một loại tâm tình xao động cậu không nhận ra. Sau đó Dụ Trừng nghe tiếng người sau lưng giục cậu: "Dụ Trừng, cậu còn chưa uống rượu phạt nha, không được đánh bài chuồn đâu đó." 
Một giọng nói đàn ông mang theo ý cười lúc chen vào: "Cậu ấy uống nhiều quá rồi, vậy đi, tôi thay cậu ta uống." 
 Dụ Trừng nhìn qua, Thích Hoành nhìn cậu nhướn nhướn mày, tựa như liếc mắt đưa tình. Đặng Ân ngồi bên cạnh y cụp mắt, uống một hớp rượu. 
Dụ Trừng không thích bản thân mình bị lợi dụng như vậy, có ai lại cam tâm tình nguyện làm bia đỡ đạn trong chuyện tình cảm của người khác chứ. Có điều chưa kịp phản ứng, cậu đã nghe giọng nói lạnh nhạt cứng rắn truyền đến từ đầu dây bên kia: "Địa chỉ, anh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-chong-lon-tuoi/614483/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.