Lần này, cô ấy không những tỏ ra khó chịu mà còn bực bội vì bị tôi quấy nhiễu. Mặt ngoảnh sang nhìn chỗ khác, không thèm liếc mắt nhìn tôi lấy một cái...
Sau khi cắm cho tôi một chiếc sừng tuần lộc đồ sộ ở trên đầu, cô ấy vẫn có thể thản nhiên được như vậy à?
Giờ tôi mới biết mặt trơ trán bóng là như thế nào rồi đấy...
"Anh chỉ muốn biết điều gì đã khiến em thay đổi đến chóng mặt như thế này? Sáu tháng ngắn như vậy, nói thay đổi là thay đổi ngay được sao?" Tôi biết ngữ điệu của mình nghe vô cùng khản đặc và tệ hại không khác nào một chiếc băng đĩa bị xước. Nhưng... việc cần hỏi thì vẫn phải hỏi.
"Anh không biết trên đời này không có gì là không thể à? Lý do thay đổi đơn giản lắm Vũ ạ! Ở trong nước em chưa có dịp mở mang tầm mắt, sang nước ngoài rồi em chợt nhận ra sao ngày xưa mình ngu dại thế? Em có học thức, em có nhan sắc... thế tại sao em không biến những thứ đó trở thành vũ khí để biến con người em trở nên lợi hại hơn? Anh cũng thấy rồi đó, mấy năm ở bên nhau và làm người yêu của một người khô khan suốt ngày chỉ biết cắm đầu vào học và học, ngay cả mấy lời mật ngọt yêu thương tán tỉnh anh còn chẳng biết nói... Thế thì tại sao em phải để tuổi xuân của mình bị chôn vùi một cách lãng phí như vậy được? Con gái mà để quá lứa lỡ thì là mất giá ngay đấy anh có biết không? Em đã phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-anh-trai-nuoi-la-bua-nhan/368512/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.